zhù tīng ㄓㄨˋ ㄊㄧㄥ
佇聽(tīng)(佇聽(tīng))
謂凝神傾聽(tīng)。 清 蒲松齡 《聊齋志異·嬰寧》:“有巨石滑潔,因據(jù)坐小憩。俄聞墻內(nèi)有女子,長(zhǎng)呼‘ 小榮 ’,其聲嬌細(xì)。方佇聽(tīng)間,一女郎由東而西?!?宋之的 《草地頌歌》二:“你渴望追逐翻飛的蝴蝶,佇聽(tīng)鳥(niǎo)兒的啁啾。”